Trong bài Chuyển đổi Dân chủ từ bên dưới,
chúng ta đã tìm hiểu hai lý thuyết là lý thuyết hành động tập thể và mô hình
ngưỡng để giải thích tại sao người dân lại nổi dậy lật đổ chế độ độc
tài.
Trong bài chúng
ta tìm hiểu mô hình chuyển đổi từ bên trên. Chuyển đổi này bắt nguồn chủ yếu từ
chính sách tự do hóa của giới chóp bu cầm quyền nhằm mục đích ổn định chế
độ độc tài, nhưng vô tình lại dẫn đến chuyển đổi dân chủ.
MÔ HÌNH CHUYỂN ĐỔI TỪ
BÊN TRÊN
Chuyển đổi dân
chủ từ bên trên thường bắt nguồn từ sự chia rẽ trong giới chóp bu cầm quyền
trong chế độ độc tài thành những người
theo đường lối mềm mỏng (soft – liners) và những
người theo đường lối cứng rắn (hard –
liners).
Lúc này, chế độ
độc tài chịu một số áp lực như suy thoái kinh tế, và những người theo đường lối
mềm mỏng lên nắm quyền. Trong khi những người theo đường lối cứng rắn có xu hướng
thỏa mãn với hiện trạng chính trị, thì những người theo đường lối mềm mỏng muốn
tự do hóa và mở rộng cở sở xã hội của chế độ độc tài nhằm có thêm liên minh,
tăng cường vị thế của họ so với những người theo đường lối cứng rắn, cũng như
kiểm soát các nhóm đối lập (dân chủ). Những người theo đường lối mềm mỏng phải
lựa chọn: cải cách hệ thống chính trị
thông qua một tiến trình tự do hóa hay chấp nhận hiện trạng?
-
Chính sách tự do hóa bao gồm cởi mở có
kiểm soát đối với không gian chính trị và có thể bao gồm việc cho phép hình
thành các đảng chính trị, tổ chức bầu cử, viết hiến pháp, thiết lập hệ thống tư
pháp, và thành lập quốc hội. Một điều quan trọng cần lưu ý đó là đối với những
người theo đường lối mềm mỏng, mục tiêu cởi
mở không phải là mang lại dân chủ mà là kết nạp các nhóm đối lập vào trong thể
chế độc tài. Hay nói cách khác, mục tiêu là một “chế độ độc tài mở rộng”.
Nhiều người ủng
hộ việc giới thiệu các thiết chế dân (như bầu cử, quốc hội) trong chế độ độc
tài, xem nó là dấu hiệu cho thấy các nhà nước này đang dần chuyển đổi sang dân
chủ. Tuy nhiên, thực tế cho thấy các chế độ độc tài mở rộng không trải qua một
quá trình chuyển đổi như vậy; mà thực ra quá trình tự do hóa đang tăng cường sự
ổn định của chế độ độc tài.
Tuy nhiên, từ lợi
ích như vậy của việc tự do hóa, song tại sao giới chóp bu cầm quyền trong chính
quyền độc tài thường không luôn muốn thúc đẩy nó. Vấn đề nắm ở chỗ là những người theo đường lối mềm mỏng không thể đảm bảo
rằng tự do hóa thành công trong việc tạo ra một chế độ độc tài mở rộng. Chắc
chắn tiến trình tự do hóa chứa đựng rủi ro.
Nếu những người
theo đường lối mềm mỏng tiến hành tự do hóa, thì phe đối lập (dân chủ) có hai lựa
chọn.
-
Một mặt, nó có thể chấp nhận những nhượng
bộ mà giới chóp bu độc tài đưa ra và tham gia vào các thiết chế của chế độ độc
tài mở rộng. Khi đó, đối lập (dân chủ) về cơ bản đồng ý duy trì thiết chế độc
tài (mỏ rộng) để đổi lại cho việc được tham gia chính thức vào chính trị. Rõ
ràng những người theo đường lối mềm mỏng xem đây là một thành công.
-
Mặt khác, đối lập (dân chủ) có thể tận dụng
thuận lợi của sự cởi mở do tự do hóa tạo ra để thúc đẩy hơn nữa tổ chức nhằm chống
lại chế độ độc tài. Và nhìn chung, đây là viễn cảnh thường xảy ra trong thực tế.
Ta thấy rằng, với
việc tự do hóa, những người theo đường lối mềm mỏng trong chế độ độc tài đang
chơi một trò chơi nguy hiểm – họ đang tháo xích cho các lực lượng mà có thể vượt
ra ngoài tầm kiểm soát của họ.
Nếu phe đối lập
(dân chủ) lựa chọn tiếp tục tổ chức và huy động chống lại chế độ (độc tài), thì
điều này cho thấy rằng sự cởi mở có kiểm soát mà những người theo đường lối mềm
mỏng khởi xướng đã thất bại. Kết quả, vị trí của những người mềm mỏng trong chế
độ độc tài trở nên bị suy giảm. Lúc này, hai lựa chọn được đặt ra cho giới chóp
bu độc tài.
-
Một là sử dụng bạo lực để đàn áp quần
chúng và khôi phục lại trật tự. Nếu đàn áp thành công, thì kết quả sẽ dẫn đến một
“chế
độ độc tài hà khắc (hơn)”
trong đó những người mềm mỏng phải trả giá cho việc giới thiệu các chính sách tự
do hóa thất bại và được thay thế bởi những người theo đường lối cững rắn. Điều
này xảy ra khá thường xuyên trong thực tế. Dĩ nhiên, việc đàn áp có thể không
thành công, lúc đó chế độ độc tài sẽ phải đối mặt với một cuộc nổi dậy.
Do đó, giới chóp bu độc tài phải cân nhắc khả năng đàn áp có thể thành công hay
không trước khi quyết định lựa chọn phương án này.
-
Lựa chọn thứ hai (khi đối lập tiếp tục
huy động người dân phản kháng) là chấp nhận các yêu cầu của đối lập và cho phép
thiết lập các thiết chế dân chủ thực sự. Điều này về cơ bản là những gì đã xảy
ra ở Hàn Quốc khi các cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ những năm 1980 cuối cùng đã
biến đổi những người mềm mỏng trong chế độ thành những người dân chủ hóa (một
cách vô tình), và sau đó chế độ độc tài quân sự được dân chủ hóa thông qua một
cuộc bầu cử tự do được tổ chức vào năm 1987.
Rõ ràng, ý tưởng chính ở đây là một khi tự do hóa thất
bại thì hoặc dẫn đến một sự đảo ngược trở lại (chế độ độc tài hà khắc hơn), hoặc
dẫn đến dân chủ hóa.
Vấn đề đặt ra là:
-
Trong điều kiện nào thì giới chóp bu độc
tài giới thiệu tự do hóa? Khi nào thì tự do hóa thành công trong việc tạo ra một
chế độ độc tài mở rộng? Khi nào thì thất bại? Hay nói cách khác, khi nào phe đối
lập đồng ý gia nhập vào chính quyền độc tài, và khi nào nó chọn tiếp tục huy động
người dân chống lại chế độ? Nếu tự do hóa thất bại, khi nào giới chóp bu độc
tài phản ứng bằng cách đàn áp và khi nào cho phép chuyển đổi thành một nền dân
chủ thực sự?
Rõ ràng rằng lựa
chọn của giới chóp bu độc tài tiếp tục với hiện trạng chính trị hay cởi mở chế
độ sẽ phụ thuộc vào đánh giá của họ về phản ứng của phe đối lập (dân chủ) với tự
do hóa. Tương tự, lựa chọn của phe đối lập (dân chủ) tham gia vào một chế độ độc
tài mở rộng hay tiếp tục huy động người dân phản kháng sẽ phụ thuộc vào đánh
giá của họ về phản ứng chế độ độc tài đối với việc phản kháng.
TRÒ CHƠI CHUYỂN ĐỔI VỚI
THÔNG TIN ĐẦY ĐỦ
Hình bên dưới thể
hiện mô hình tương tác giữa những người theo đường lối mềm mỏng trong chế độ độc
tài và phe đối lập (dân chủ), và được gọi là Trò chơi Chuyển đổi.
Tiền đề của Trò
chơi Chuyển đổi là một sự chia rẽ trong giới chóp bu độc tài thành những người
theo đường lối mềm mỏng và những người theo đường lối cứng rắn. Vì một số lý do
những người theo đường lối mềm mỏng chiếm ưu thế, và có thể tiến hành cởi mở
không gian chính trị thông qua chính sách tự do hóa (nếu họ muốn). Trò chơi bắt
đầu với việc những người mềm mỏng quyết định có nên tự do hóa chế độ hay không.
-
Nếu những người mềm mỏng quyết định
không, thì tiếp tục với hiện trạng chính
trị (Kết quả 1).
-
Nếu họ quyết định có, thì phe đối lập
(dân chủ) phải lựa chọn giữa việc gia nhập vào chính quyền độc tài hay tiếp tục
tổ chức phản kháng. Nếu họ quyết định có, kết quả là chế độ độc tài mở rộng (Kết
quả 2).
-
Nếu họ quyết định không, tiếp tục huy động
để phản kháng, thì những người theo đường lối mềm mỏng phải quyết định đàn áp
hay dân chủ hóa. Nếu đàn áp, thì có hai kết quả có thể xảy ra. Nếu đàn áp thành
công, thì sẽ tạo ra một chế độ độc tài hà
khắc hơn trước trong đó những người theo đường lối cứng rắn trở lại nắm quyền
(Kết quả 3).
-
Nếu đàn áp thất bại, thì sẽ có một cuộc nổi dậy (Kết quả 4). Việc đàn áp thành
công hay thất bại phụ thuộc vào nhiều yếu tố trong đó có sức mạnh của phe đối lập.
Ở đây chúng ta giả định rằng đàn áp thành
công và dẫn dến một chế độ độc tài hà khắc nếu đối lập yếu, và không
thành công và dẫn đến một cuộc nổi dậy nếu đối lập mạnh.
-
Cuối cùng, thì nếu những người mềm mỏng
lựa chọn dân chủ hóa, thì chuyển đổi dân
chủ xảy ra (Kết quả 5).
Trước khi xem
người chơi trong Trò chơi Chuyển đổi hành động như thế nào, chúng ta cần biết
quan điểm của người chơi về các kết quả trên.
Trật tự ưu tiên
của những người mềm mỏng đối với năm kết quả trên như sau:
Chế độ độc tài mở rộng > Hiện trạng
> Chế độ độc tài hà khắc > Chuyển đổi dân chủ > Nổi dậy
Như trật tự ưu
tiên này minh họa, kết quả lý tưởng của
những người mềm mỏng là chế độ độc tài mở rộng, bởi khi đó phe đối lập được
kết nạp vào trong chế độ, đồng thời vị trí của những người mềm mỏng được tăng
cường so với những người cứng rắn. Nếu không thể đạt được kết quả này, thì họ
thích tiếp tục với hiện trạng hơn –
chế độ độc tài được duy trì, và họ vẫn có địa vị trong chính quyền. Nếu kết quả
này không thể đạt được, thì họ thích duy trì chế độ độc tài bằng cách trao quyền
cho những người cứng rắn để thiết lập chế
độ độc tài hà khắc hơn là phải chứng kiến chuyển đổi dân chủ hay một cuộc nổi
dậy. Nếu không thể tiếp tục duy trì chế độ độc tài dưới bất cứ hình thức nào,
thì chúng ta có thể khẳng định là những người mềm mỏng thích việc một cuộc chuyển đổi dân chủ hơn là một cuộc nổi dậy mà có thể trả giá đắt.
Trong khi đó trật
tự ưu tiên của phe đối lập (dân chủ) là:
Chuyển
đổi dân chủ > Chế độ độc tài mở rộng > Hiện trạng > Nổi dậy > Chế độ
độc tài hà khắc
Kết
quả lý tưởng đối với phe đối lập là một sự chuyển đổi sang nền dân chủ.
Nếu kết quả này không đạt được, thì một chế độ
độc tài mở rộng sẽ tốt hơn, bởi trong đó ít nhất phe đối lập được hưởng một
số nhượng bộ từ những người mềm mỏng. Hiện
trạng chính trị sẽ tốt hơn cả nổi dậy
(trong đó nhiều người dân sẽ có khả năng bị chết) lẫn một chế độ độc tài hà khắc (trong đó phe đối lập bị đàn áp). Chúng ta
có thể giả định phe đối lập thích cuộc nổi dậy hơn chế độ độc tài hà khắc.
Với năm kết quả
trên, chúng ta có thể gán số 5 cho kết quả đáng mong muốn nhất của mỗi người
chơi, 4 cho kết quả đáng mong muốn thứ hai, và tiếp tục như thế như được thể hiện
trong bảng bên dưới.
Kết quả
|
Miêu tả
|
Những người
mềm mỏng
|
Phe đối lập
|
Q1
|
Hiện trạng
|
4
|
3
|
Q2
|
Chế độ độc tài mở rộng
|
5
|
4
|
Q3
|
Chế độ độc tài hà khắc
|
3
|
1
|
Q4
|
Nổi dậy
|
1
|
2
|
Q5
|
Chuyển đổi dân chủ
|
2
|
5
|
Để phân biệt giữa
tình huống trong đó đối lập mạnh với tình huống trong đó đối lập yếu, chúng ta
có hai cây trò chơi như các hình bên dưới. Sự khác nhau duy nhất giữa hai cây
là đàn áp sẽ tạo ra một chế độ độc tài hà khắc hơn khi phe đối lập (dân chủ) yếu
nhưng sẽ tạo ra một cuộc nổi dậy khi đối lập mạnh.
Xét tình huống trong đó
đối lập yếu
Cách giải trò
chơi đi từ nút cuối (cây trò chơi) ngược trở lại nút đầu. Ở nút cuối, những người
mềm mỏng phải quyết định đàn áp hay dân chủ hóa. Người mềm mỏng sẽ nhận được kết
quả là 3 nếu đàn áp, và 2 nếu dân chủ hóa. Rõ ràng trong trường hợp này kết quả
3 (chế độ độc tài hà khắc) đáng mong muốn hơn 2 (chuyển đổi dân chủ), do đó họ
sẽ lựa chọn đàn áp.
Giờ đây chúng ta
di chuyển ngược lại tới nút giữa. Ở nút này, phe đối lập phải lựa chọn giữa việc
có gia nhập vào chế độ độc tài mở rộng hay tiếp tục tổ chức phản kháng. Nếu phe
đối lập gia nhập, thì họ sẽ nhận được kết quả là 4, nếu họ phản kháng, thì khi
nhìn vào cây trò chơi hướng xuống họ sẽ thấy những người mềm mỏng sẽ tiến hành
đàn áp và kết quả họ nhận được là 1. Vì vậy, trong trường hợp này, đối lập sẽ lựa
chọn gia nhập vào chính quyền độc tài.
Chúng ta tiếp tục
di chuyển ngược lại tới nút đầu của Trò chơi Chuyển đổi. Ở nút này, những người
mềm mỏng phải quyết định có giữ nguyên hiện trạng hay tiến hành tự do hóa. Nếu
họ quyết định giữ nguyên hiện trạng, thì họ nhận được kết quả là 4, nếu họ tiến
hành tự do hóa, thì khi nhìn vào cây trò chơi hướng xuống thấy rằng đối lập sẽ
tham gia vào chính quyền, và họ nhận được kết quả là 5. Do đó, trong trường hợp
này những người mềm mỏng quyết định tự do hóa và cở mở hệ thống chính trị là điều
dễ hiểu.
Chúng ta đã giải
Trò chơi Chuyển đổi khi đối lập yếu, kết
quả chung cuộc là chế độ độc tài mở rộng,
và kết quả 5 cho những người mềm mỏng, và 4 cho phe đối lập.
Xét tình huống đối lập
mạnh
Ở nút cuối cùng những
người mềm mỏng phải quyết định đàn áp hay dân chủ hóa. Tuy nhiên, lần này người
mềm mỏng sẽ nhận được kết quả là 1 nếu đàn áp và 2 nếu dân chủ hóa. Vì vậy, những
người mềm mỏng sẽ chọn dân chủ hóa.
Ngược trở lên
nút giữa, phe đối lập phải quyết định gia nhập vào chế độ độc tài mở rộng hay
tiếp tục phản kháng. Nếu phe đối lập gia nhập, thì kết quả nhận được 4, nếu họ
phản kháng thì khi nhìn vào cây trò chơi theo chiều hướng xuống, sẽ thấy những
người mềm mỏng sẽ dân chủ hóa, do đó kết quả họ nhận được lúc này là 5. Vì vậy,
đối lập sẽ lựa chọn tiếp tục phản kháng.
Ở nút đầu tiên, người
mềm mỏng phải quyết định lựa chọn tự do hóa hay giữ nguyên hiện trạng. Nếu họ
giữ nguyên hiện trạng, kết quả nhận được là 4, nếu tự do hóa thì khi nhìn vào
cây chò trơi theo chiều hướng xuống thấy đối lập sẽ phản kháng. Và với việc đối
lập phản kháng, những người mềm mỏng sẽ chọn dân chủ hóa, nên kết quả họ nhận
được là 2. Dễ hiểu là trong trường hợp này, những người mềm mỏng sẽ lựa chọn giữ
nguyên hiện trạng.
Chúng ta đã giải
Trò chơi Chuyển đổi trong trường hợp đối lập mạnh, kết quả chung cuộc là giữ nguyên
hiện trạng chính trị; và kết quả 4 cho người mềm mỏng, và 3 cho phe đối lập.
Từ Trò chơi Chuyển
đổi, chúng ta có thể có hai kết quả là một chế độ độc tài mở rộng hoặc giữ nguyên hiện trạng; không có
chuyển đổi dân chủ.
-
Khi đối lập yếu, những người mềm mỏng có
thể đạt được kết quả thuận lợi nhất cho họ - một chế độ độc tài mở rộng. Tại
sao? Một đối lập yếu lựa chọn chấp nhận các nhượng bộ của những người mềm mỏng
và gia nhập vào chế độ độc tài bởi với họ điều đó tốt hơn so với hiện trạng và
bởi họ biết rằng họ không đủ mạnh để chống lại sự đàn áp của những người mềm mỏng
nếu họ tiếp tục phản kháng. Với việc biết rằng một đối lập yếu muốn tham gia
vào chế độ độc tài mở rộng hơn là tiếp tục chống đối, những người mềm mỏng sẵn
sàng tự do hóa, và kết quả là chế độ độc tài mở rộng.
-
Khi đối lập mạnh, thì hiện trạng chính
trị sẽ được ưu tiên. Tại sao? Một đối lập mạnh biết rằng nếu họ có tiếp tục tổ
chức phản kháng, thì những người mềm mỏng không thể đàn áp được họ, và vì vậy
mà những người này sẽ cho phép dân chủ hóa. Những người mềm mỏng cũng biết rằng
đối lập mạnh sẽ phản ứng với việc tự do hóa bằng cách tổ chức phản kháng và kết
quả là họ buộc phải dân chủ hóa. Để tránh việc phải dân chủ hóa, điều mà họ
không muốn, những người mềm mỏng sẽ không tự do hóa và giữ nguyên hiện trạng.
Tuy nhiên, chúng
ta biết rằng, chuyển đổi từ trên xuống vẫn xảy ra trong thực tế. Tại sao? Liệu
có điều gì không đúng trong Trò chơi Chuyển đổi?
-
Vấn đề ở đây là Trò chơi Chuyển đổi đang
chơi là một trò chơi thông tin đầy đủ. Đây là dạng trò chơi mà mỗi người
chơi biết tất cả thông tin về chò trơi – dạng người chơi, lựa chọn của mỗi người
chơi, trật tự lựa chọn, kết quả khả dĩ, và ưu tiên kết quả của những người
chơi. Trong Trò chơi Chuyển đổi mà chúng ta vừa xem, chuyển đổi từ trên xuống
không xảy ra bởi người chơi (người mềm mỏng và phe đối lập) biết hết mọi thứ
trước – hay họ có đầy đủ thông tin.
Tuy nhiên, điều
gì sẽ xảy ra nếu đây là một trò chơi không đầy đủ thông tin, trong đó người mềm
mỏng không chắc chắn về phe đối lập – mạnh hay yếu?
Như trong bài Chuyển đổi Dân chủ từ bên dưới,
chúng ta biết rằng, trong chế độ độc tài, người dân thường không tiết lộ thái độ
thực sự của họ về chế độ. Và điều này khiến cho những người mềm mỏng không có đẩy
đủ thông tin về phe đối lập, và vì vậy họ không biết sức mạnh thực sự của phe đối
lập.
Từ đây, chuyển đổi
từ trên xuống hóa ra đến từ việc những người mềm mỏng trong chính quyền độc tài
đánh giá sai về phe đối lập (yếu hay mạnh) mà họ đang đối mặt.
-
Giả sử rằng những người mềm mỏng nghĩ rằng
phe đối lập yếu. Thì như giải thích ở trên, người mềm mỏng sẽ lựa chọn tự do
hóa bởi vì họ kì vọng đối lập sẽ gia nhập vào một chế độ độc tài mở rộng.
-
Nhưng điều gì xảy ra nếu những người mềm
mỏng đang đánh giá sai về sức mạnh của phe đối lập? Điều gì sẽ xảy ra nếu phe đối
lập thực sự mạnh. Nếu điều này đúng thì chúng ta sẽ thấy đối lập mạnh sẽ tổ chức
phản kháng khi những người mềm mỏng tự do hóa. Và ngay khi người mềm mỏng thấy phe
đối lập tổ chức phản kháng, thì họ nhận ra rằng họ tính toán sai bởi vì họ biết
chỉ phe đối lập mạnh mới hành động như vậy; và vì một đối lập yếu sẽ tham gia
vào chế độ độc tài mở rộng. Giờ đây khi biết chắc rằng đang đối mặt với một đối
lập mạnh, những người mềm mỏng nhận ra rằng đàn áp không còn hữu hiệu, và lựa
chọn tốt nhất của họ là tiến hành tự do hóa hơn nữa.
Kết quả là chuyển
đổi từ trên xuống xảy ra.
TRÒ CHƠI CHUYỂN ĐỔI VỚI
THÔNG TINH KHÔNG ĐẦY ĐỦ
Bây giờ chúng ta
sẽ tìm hiểu chi tiết hơn tại sao chuyển đổi từ bên trên lại xảy ra khi không có
đầy đủ thông tin thông thông qua trò chơi thông tin không đầy đủ.
Trong phần trước
chúng ta đã phân tích hai trò chơi thông tin đầy đủ. Một, với việc những người
mềm mỏng biết chắc phe đối lập mạnh; và một, với việc họ biết chắc phe đối lập
yếu.
Trong Trò chơi
Chuyển đổi với thông tin không đầy đủ này, chúng ta thêm một tác nhân mới, có
vai trò quyền định liệu chúng ta đang chơi trò chơi với đối lập mạnh hay trò
chơi với đối lập yếu. Chúng ta có thể gọi tác nhân mới này là “Tự nhiên”. Điều
quan trọng ở đây là những người mềm mỏng không biết Tự nhiên chọn trò chơi nào.
Tất cả những gì họ biết là xác suất mà Tự nhiên chọn trò chơi trong đó đối lập
yếu là p, và đối lập mạnh là 1- p.
Giờ chúng ta
thêm thông tin này vào cây trò chơi như hình dưới.
Đường nét đứt
cho thấy rằng khi những người mềm mỏng chọn có tự do hóa hay không ở nút đầu
tiên, họ không biết liệu họ đang chơi trò chơi với đối lập mạnh hay yếu.
Chúng ta bắt đầu
giải trò chơi từ nút cuối cùng ngược trở lại nút đầu tiên.
Ở hai nút cuối cùng
(trong hai trò chơi), những người mềm mỏng phải lựa chọn đàn áp hay dân chủ
hóa. Như phân tích trước đó, những người mềm mỏng sẽ chọn đàn áp (đường đậm
nét) đối với phía bên trái của cây trò chơi (khi họ tin rằng phe đối lập yếu),
và họ sẽ chọn dân chủ hóa (đường đạm nét) đối với phía bên phải cây trò chơi
(khi họ tin phe đối lập mạnh).
Bây giờ chúng ta
dịch chuyển ngược lên hai nút giữa nơi mà phe đối lập phải lựa chọn giữa gia nhập
chế độ độc tài mở rộng hay tổ chức phản kháng. Từ phân tích trước đó, chúng ta
biết rằng một phe đối lập yếu sẽ gia nhập vào chế độ độc tài mở rộng (đường đậm
nét), còn phe đối lập mạnh sẽ tổ chức phản kháng (đường đậm nét). Kết quả là
phe đối lập sẽ chọn gia nhập đối với phía bên trái cây trò chơi và tổ chức phản
kháng đối với phía bên phải cây trò chơi.
Tiếp tục, tới
hai nút đầu, những người mềm mỏng phải quyết định xem có tự do hóa hay không. Tuy
nhiên, lúc này những người theo đường lối mềm mỏng không biết họ đang đứng ở
phía bên nào của cây trò chơi. Sự không chắc chắn của họ về sức mạnh của phe đối
lập có nghĩa rằng những người mềm mỏng không biết chắc kết quả mà họ nhận được
khi họ tiến hành tự do hóa.
-
Một mặt, nếu những người mềm mỏng tự do
hóa và phe đối lập yếu, thì họ có thể nhìn xuống phái bên trái cây trò chơi và
thấy kết quả sẽ là một chế độ độc tài mở rộng (kết quả 5).
-
Mặt khác, nếu họ tự do hóa và đối lập mạnh,
thì họ có thể nhìn xuống phía bên phải cây trò chơi và thất kết quả sẽ là chuyển
đổi dân chủ (kết quả 2).
-
Dù đối lập yếu hay mạnh, những người mềm
mỏng sẽ nhận được kết quả 4 nếu họ
không tự do hóa; nghĩa là nhánh “không tự do hóa” ở cả hai phía của cây trò
chơi.
Những người mềm
mỏng nên làm gì? Họ biết rằng họ có thể nhận được kết quả 4 nếu họ không tự do
hóa, và biết rằng họ có thể nhận được kết quả 5 hoặc 2 nếu họ tự do hóa.
Trong trường hợp
này, câu trả lời phụ thuộc vào việc liệu
kết quả mà những người mềm mỏng kì vọng đạt được nếu họ tự do hóa có lớn hơn kết
quả mà họ đạt được khi không tự do hóa hay không.
Nhìn chung kết
quả kì vọng của mỗi lựa chọn trên được tính bằng cách nhân kết quả gắn với mỗi
trường hợp với xác suất mà trường hợp đó xảy ra, sau đó cộng tổng lại.
Kết quả kì vọng = (xác suất trường
hợp 1 xảy ra × kết quả của trường hợp
1) + (xác suất trường hợp 2 xảy ra × kết quả của trường hợp 2)
Đâu là kết quả
kì vọng của những người mềm mỏng khi họ tự do hóa? Với xác suất p, những người
mềm mỏng ở bên phía trái của cây trò chơi khi đối lập yếu, và chúng ta đã biết
kết quả mà họ nhận được là chế độ độc tài mở rộng (với kết quả 5). Với xác suất
1 – p, những người mềm mỏng ở phía bên phải của cây trò chơi khi đối lập mạnh,
và chúng ta đã biết kết quả mà họ nhận được là chuyển đổi dân chủ (với kết quả
2). Do đó, kết quả kì vọng mà họ nhận được khi tự do hóa là:
Kết quả kì vọng (lựa chọn) =(px5) +
[(1-p)x2] = 3p+2
Do đó, nếu những
người mềm mỏng không tự do hóa, họ sẽ nhận được kết quả là 4; còn nếu họ lựa chọn
tự do họ sẽ nhận được kết quả là 3p+2.
Rõ ràng rằng, lựa
chọn của những người mềm mỏng sẽ phụ thuộc vào giá trị của p; nghĩa là, lựa chọn
của họ phụ thuộc vào xác suất mà họ biết rằng đối lập là yếu. Những người mềm mỏng
sẽ lựa chọn tự do hóa khi kết quả kì vọng từ tự do hóa lớn hơn kết quả khi
không tự do hóa. Điều này xảy ra khi:
3p+2 > 4
→p>2/3
Do đó, những người
mềm mỏng sẽ lựa chọn tự do hóa chế độ nếu họ tin rằng xác suất mà đối lập yếu lớn
hơn 2/3. Đây được gọi là “xác suất quyết định”. Nếu họ tin đối lập yếu với một
xác suất ít hơn xác suất này, thì những người mềm mỏng sẽ chọn không tự do hó
và giữ nguyên hiện trạng.
KẾT LUẬN
Phân tích của
chúng ta giải thích chuyển đổi từ bên trên diễn ra như thế nào. Ta biết rằng những
người mềm mỏng trong chính quyền độc tài sẽ lựa chọn tự do hóa khi họ đủ tin tưởng
rằng phe đối lập yếu. Vấn đề là niềm tin của họ về sức mạnh của phe đối lập có
thể bị sai; rằng trong thực thế phe đối lập mạnh. Và bỏi vì chỉ có một đối lập
mạnh mới có thể tiếp tục huy động phản kháng, nên những người mềm mỏng nhận ra
rằng họ đã có một bước đi sai lầm và điều chỉnh lại niềm tin của mình về sức mạnh
của đối lập. Do đó, niềm tin hiện nay của họ về đối lập mạnh là hoàn toàn đúng,
nghĩa là p = 0. Với việc nhận ra đối lập mạnh, những người mềm mỏng sẽ lựa chọn
tự do hóa bởi vì họ biết rằng đàn áp sẽ không thành công và sẽ dẫn đến một cuộc
nổi dậy không hề đáng mong muốn. Kết quả là những người mềm mỏng trong chính
quyền đọc tài vô tình trở thành các nhà dân chủ hóa từ tính toán sai lầm của họ.
Trò chơi thông
tin không đầy đủ cho thấy tầm quan trọng của thông tin và niềm tin trong chính
trị. Một điều được rút ra là các tác nhân chính trị lựa chọn thực hiện các hành
động sẽ ảnh hưởng đến niềm tin của các tác nhân khác. Chẳng hạn, phe đối lập
dân chủ mạnh trong Trò chơi Chuyển đổi thông tin không đầy đủ sẽ tránh thực hiện
các hành động cho thấy sức mạnh thực sự của nó với những người mềm mỏng trong
chính quyền độc tài mà nó nghĩ rằng những người này có thể tiến hành tự do hóa.
Kết quả nó cố gắng hành động như thể nó là một đối lập yếu. Khi hành động như vậy,
nó khiến cho những người mềm mỏng lựa chọn tự do hóa chế độ. Lúc này, đối lập mạnh
có thể công khai cho thấy rằng nó thực sự mạnh và tiến tới thúc đẩy dân chủ
hóa, và chuyển đổi dân chủ diễn ra thành công.
Tài
liệu tham khảo
-
Matt Golder, Nandenicheck Sona Golder,
William Roberts Clark. Principles of
Comparative Politics