Clarence B.
Carson
Phạm Nguyên Trường dịch
Hiện nay người ta dễ dàng đồng ý rằng
chủ nghĩa cá nhân ở Mĩ đã gặp chuyện gì đó chẳng lành. Mọi người đều nói rằng
thái độ phục tùng đã trở thành đức hạnh cao nhất và cá nhân bị hi sinh cho tập
thể. Từ sau Thế chiến II đã có một đống sách vở trình bày chi tiết luận đề nay.
William H. Whyte, trong tác phẩmThe Organization Man[1], khẳng
định rằng ngay cả người phát ngôn quyền lực nhất của chủ nghĩa cá nhân cũng sử
dụng ngôn từ của chủ nghĩa tập thể nhằm “ngăn chặn ý nghĩ cho rằng chính anh ta
cũng ở trong cái tập thể đang lan tràn khắp nơi mà những nhà cải cách, các nhà
trí thức từng mơ ước và những quan niệm không tưởng mà anh ta từng cảnh báo”. David
Riesman và các cộng sự, trong tác phẩm The Lonely Crowd, kể lại
chi tiết quá trình đánh mất tính tự chủ của người Mĩ và cho rằng đấy là do sự
thay đổi trong tính cách của người Mĩ, từ “hướng nội” sang “hướng về người
khác”. Erich Kahler, trong tác phẩm gần đây, tuyên bố: “Hiện nay chúng ta đang
chứng kiến và dấn sâu vào quá trình chuyển hóa con người vô cùng to lớn. Quá
trình chuyển hóa này dường như có xu hướng tạo ra con người vượt ra ngòai cá
nhân. Tuy nhiên, dễ nhận thấy những quá trình khác nhau của sự đổ vỡ hay mất
giá của con người cá nhân”[2].