Ayn Rand (P1/2)

Posted on
  • Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015
  • by
  • Minh Anh
  • in
  • Nhãn: ,
  • Ayn Rand là một trí thức lớn của thế kỷ XX. Sinh ra ở Nga vào năm 1905 và học tập ở đó, bà di cư đến Hoa Kỳ sau khi tốt nghiệp đại học. Khi còn là sinh viên bà đã nghiên cứu lịch sử, chính trị, triết học và văn học. Rand thấy chủ nghĩa tư bản và chủ nghĩa cá nhân của Hoa Kỳ là một sự thay thế đáng mong muốn cho chủ nghĩa xã hội xấu xa và suy đồi ở Nga. Sau khi thành thạo tiếng Anh và thiết lập mình với tư cách là một nhà văn ở Mỹ, bà đã trở thành một người ủng hộ nhiệt thành cho triết lý của mình, Chủ nghĩa khách quan.
    Triết lý của Rand nằm trong truyền thống của Aristotle, với sự nhấn mạnh của truyền thống đó vào chủ nghĩa tự nhiên trong siêu hình học, sự duy lý kinh nghiệm trong nhận thức luận, và sự tự thực hóa hiện trong đạo đức học. Chủ nghĩa khách quan dựa trên sự tư lợi duy lý và tự chịu trách nhiệm – với ý tưởng cho rằng không ai là nô lệ cho bất kỳ ai. Điểm nổi bật trong triết lý của bà là các chính sách có nguyên tắc phải dựa trên sự đánh giá duy lý về: tính hợp lý, năng suất, trung thực (để đưa ra một cách duy lý các quyết định tốt nhất chúng ta phải trung thực với sự kiện), toàn vẹn, độc lập, công bằng, và sự tự hào.
    Triết lý chính trị của bà cũng nằm trong truyền thống tự do cổ điển, với sự nhấn mạnh của truyền thống đó đến chủ nghĩa cá nhân, sự bảo vệ về mặt hiến pháp đối với các quyền cá nhân gồm quyền sống, quyền tự do và quyền tư hữu, và một chính phủ hạn chế.
    Bà viết cả các tác phẩm triết học mang tính hàn lâm lẫn phổ thông, và bà trình bày triết lý của mình trong cả hai hình thức hư cấu lẫn phi hư cấu. Các tác phẩm hoàn chỉnh về mặt triết lý và nổi tiếng nhất trong số đó là Atlas Shrugged và Suối nguồn. Triết lý của bà đã ảnh hưởng đến nhiều thế hệ các học giả và các trí thức công, cũng như có một sự hấp dẫn rộng rãi.
    1. Cuộc đời
    Cuộc đời của Ayn Rand cũng sinh động như những người anh hùng trong các cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất của bà, Suối nguồn và Atlas Shrugged. Rand lần đầu tiên làm nên tên tuổi của mình với tư cách là một tiểu thuyết gia, thông qua việc xuất bản tác phẩm We the Living vào năm 1936, rồi sau đó là Suối nguồn vào năm 1943, và tác phẩm lớn của bà Atlas Shrugged vào năm 1957. Những tiểu thuyết triết lý này chứa đựng các chủ đề mà sau đó bà sẽ phát triển với hình thức phi hư cấu trong một loạt bài tiểu luận và các cuốn sách được viết trong những năm 1960 và 1970.
    Sinh ra tại St. Petersburg, Nga, vào ngày 2 Tháng 2 năm 1905, Rand được nuôi dưỡng trong một gia đình trung lưu. Khi còn là một đứa trẻ, bà yêu thích kể chuyện, và lúc chín tuổi bà đã quyết định trở thành một nhà văn. Ở trường, bà đã cho thấy những triển vọng học hành, đặc biệt là ở môn toán. Gia đình bà đã bị tàn phá bởi cuộc cách mạng cộng sản năm 1917: bởi cả các biến động xã hội mà cuộc cách mạng và cuộc nội chiến sau đó mang lại lẫn bởi hiệu thuốc của cha bà bị Xô viết tịch thu. Gia đình bà chuyển đến Crimea để khôi phục về mặt tài chính và để thoát khỏi sự khắc nghiệt mà cuộc cách mạng mang đến St. Petersburg. Sau đó họ trở về Petrograd (tên mới của St. Petersburg do những người Xô viết đặt), ở đây Rand theo học đại học.
    Tại Đại học Petrograd, Rand tập trung nghiên cứu về lịch sử, thứ đến là triết học và văn học. Ở đây, bà gặp phải khó khăn do sự thống trị của các ý tưởng cộng sản cũng như các chính sách mạnh tay nhằm đàn áp sự tự do nghiên cứu và thảo luận.
    Sau khi nghiên cứu lịch sử và chính trị Mỹ ở trường đại học, và do từ lâu đã là một người hâm mộ kịch, âm nhạc và phim truyện Phương tây, bà đã trở thành một người hâm mộ cho chủ nghĩa cá nhân Mỹ, về cả sức sống lẫn sự lạc quan của nó, và bà thấy nó đối lập với chủ nghĩa tập thể, sự suy tàn, và ảm đạm của Nga. Tuy nhiên, do không tin rằng trong chế độ Xô viết bà sẽ được tự do viết các loại sách mà bà muốn viết, nên bà quyết tâm rời khỏi nước Nga và đi đến Mỹ.
    Rand tốt nghiệp trường Đại học của Petrograd vào năm 1924. Sau đó bà đăng kí theo học tại State Institute for Cinema Arts để nghiên cứu về việc viết kịch bản. Năm 1925, bà đã nhận được sự cho phép của chính quyền Xô Viết rời khỏi đất nước để thăm người thân tại Hoa Kỳ. Chuyến thăm của bà được cho phép trong một thời hạn rất ngắn; tuy nhiên, Rand đã quyết định không trở về Liên Xô.
    Sau nhiều điểm dừng ở các thành phố ở Tây Âu, Rand đã tới thành phố New York vào tháng 2 năm 1926. Từ New York, bà đi tới Chicago, Illinois, ở đó bà đã dành sáu tháng để sống với người thân, học tiếng Anh, và phát triển các ý tưởng cho những câu chuyện và bộ phim. Bà đã quyết định trở thành một nhà biên kịch, và sau khi đã được gia hạn thị thực, bà đến Hollywood, California.
    Vào ngày thứ hai của Rand ở Hollywood, một sự kiện xảy ra  và có một ảnh hưởng lớn đến tương lai của bà. Bà bị Cecil B. DeMille (lúc đó là một trong các đạo diễn hàng đầu của Hollywood) làm bẩn, khi đang đứng tại cổng trường quay của ông. Bà đã nhận ra ông khi ông đi ngang qua trong chiếc xe của mình, và ông thấy bà đang nhìn chằm chằm vào mình. Ông dừng lại hỏi tại sao bà nhìn chằm chằm, và Rand giải thích rằng bà vừa mới đến từ Nga, rằng từ lâu bà rất đam mê các bộ phim của Hollywood, và rằng bà mơ ước trở thành một nhà biên kịch. DeMille lúc đó đang sản xuất bộ phim "The King of Kings", và cho bà đi xe đến chỗ trường quy của ông và thuê bà đóng một vai phụ. Sau đó, trong tuần thứ hai tại trường quay của DeMille, một sự kiện quan trọng đã xảy ra: Rand gặp Frank O'Connor, một diễn viên trẻ cũng làm việc như một diễn viên phụ. Rand và O'Connor đã kết hôn vào năm 1929, họ sống với nhau trong năm mươi năm cho đến khi ông qua đời vào năm 1979.
    Rand cũng làm việc cho DeMille với tư cách là một người đọc kịch bản, và cố gắng đảm bảo về mặt tài chính trong khi viết các tác phẩm riêng của mình. Bà cũng đã làm nhiều công việc khác cho đến năm 1932 khi bán được kịch bản phim đầu tiên của mình, "Red Pawn" cho Universal Studios. Cũng vào năm 1932 vở kịch đầu tiên của bà, "Night of January 16th "được sản xuất ở Hollywood và sau đó ở Broadway.
    Rand đã làm việc trong nhiều năm cho cuốn tiểu thuyết quan trọng đầu tiên của mình, We the Living, và hoàn thành vào năm 1933. Tuy nhiên, trong nhiều năm nó đã bị từ chối bởi các nhà xuất bản khác nhau, cho đến năm 1936 nó đã được xuất bản bởi Macmillan ở Mỹ và Cassell ở Anh. Rand mô tả We the Living là có tính tự truyện nhất trong số các tiểu thuyết của bà, chủ đề của nó là sự tàn bạo của cuộc sống dưới chế độ cộng sản ở Nga. We the Living không nhận được một phản hồi tích cực từ các nhà phê bình và trí thức Mỹ. Nó được xuất bản trong những năm 1930, một thập kỷ đôi khi được gọi là "Thập kỷ Đỏ", trong đó các trí thức Mỹ thường ủng hộ Cộng sản và, rất tôn trọng và ngưỡng mộ của các thử nghiệm của Liên Xô.
    Dự án lớn tiếp theo Rand là The Fountainhead, mà bà đã bắt đầu vào năm 1935. Trong khi chủ đề của We the Living là chính trị, thì chủ đề của The Fountainhead là đạo đức, tập trung vào các chủ đề của chủ nghĩa cá nhân như tính độc lập và sự liêm chính. Nhân vật anh hùng của cuốn tiểu thuyết, kiến ​​trúc sư Howard Roark, là hiện thân về một con người lý tưởng của bà, một người sống nguyên tắc và anh hùng theo đuổi các thành tựu.
    Cũng như We the Living, Rand đã gặp khó khăn trong việc xuất bản The Fountainhead. Mười hai nhà xuất bản từ chối nó trước khi được xuất bản bởi Bobbs-Merrill vào năm 1943. Một lần nữa nó đã không được đón nhận bởi các nhà phê bình và các trí thức, tuy nhiên tiểu thuyết đã trở thành cuốn sách bán chạy, chủ yếu thông qua sự giới thiệu miệng. The Fountainhead làm Rand nổi tiếng như một một người ủng hộ cho các lý tưởng cá nhân chủ nghĩa, và việc tác phẩm bán chạy đã mang lại cho bà sự đảm bảo về mặt tài chính. Warner Brothers sản xuất một bộ phim dựa trên cuốn tiểu thuyết vào năm 1949, với các diễn viên nối tiếng Gary Cooper và Patricia Neal, trong đó Rand là người viết kịch bản.
    Năm 1946, Rand bắt đầu viết cuốn tiểu thuyết tham vọng nhất của bà, Atlas Shrugged. Lúc đó bà đang làm việc bán thời gian với tư cách là nhà biên kịch cho nhà sản xuất Hal Wallis. Năm 1951, bà và chồng chuyển đến thành phố New York, nơi bà bắt đầu dành toàn bộ thời giản để viết Atlas. Được xuất bản bởi Random House vào năm 1957, Atlas Shrugged là sự trình bày đầy đủ nhất quan điểm văn chương và triết lý của bà.
    Atlas Shrugged ngay lập tức là một tác phẩm best-seller và là tác phẩm hư cấu cuối cùng của Rand. Các tiểu thuyết của bà trình bày về các chủ đề triết học, mặc dù Rand coi mình chủ yếu là một tiểu thuyết gia và chỉ là một triết gia không chuyên. Việc tạo ra các âm mưu và các nhân vật và kịch hóa những thành tựu và những xung đột là mục đích chính của bà khi viết các tác phẩm hư cấu, thay vì trình bày theo kiểu trừu tượng và mô phạm các chủ đề triết học.
    Tuy nhiên, The Fountainhead (Suối nguồn) và Atlas Shrugged đã thu hút nhiều nhiều độc giả đến với Rand, những người quan tâm mạnh mẽ đến những ý tưởng triết lý mà tiểu thuyết thể hiện và thúc đẩy họ theo đuổi. Trong số những độc giả sớm nhất tìm đến với Rand, có một số một người mà Rand kết bạn, và sau này trở nên nổi tiếng đó là nhà tâm lý học Nathaniel Branden và nhà kinh tế Alan Greenspan, sau này là Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang. Sự tương tác của bà với những người này và một số cá nhân quan trọng khác là một phần nguyên nhân khiến Rand chuyển từ tiểu thuyết hư cấu đến các tác phẩm phi hư cấu nhằm phát triển triết lý của mình một cách có hệ thống hơn.
    Từ năm 1962 đến năm 1976, Rand viết và giảng về triết lý của mình, mà bây giờ có tên là "Chủ nghĩa khách quan". Các tiểu luận của bà trong thời kỳ này chủ yếu được xuất bản trong một loạt các ấn phẩm định kỳ, The Objectivist Newsletter, từ năm 1962-1965, The Objectivist, từ năm 1966-1971, và sau đó The Ayn Rand Letter, từ năm 1971-1976. Các tiểu luận được viết cho các tạp chí định kì này tạo thành cốt lõi của một seri chín quyển sách phi hư cấu được xuất bản trong khi Rand còn sống. Những cuốn sách này phát triển triết lý của Rand trong tất cả các chủ đề chính của nó và áp dụng vào các vấn đề văn hóa. Có lẽ quan trọng nhất trong những cuốn sách này là tác phẩm The Virtue of Selfishness, trong đó phát triển lý thuyết đạo đức của bà, chủ nghĩa tư bản: The Unknown Ideal, phát triển lý thuyết về chính trị và kinh tế: Introduction to Objectivist Epistemology, trình bày một cách hệ thống lý thuyết về các khái niệm của bà: và The Romantic Manifesto, lý thuyết về mỹ học.
    Trong những năm 1960 mối quan hệ chuyên nghiệp quan trọng nhất của Rand là với Nathaniel Branden. Branden, tác giả của tác phẩm The Psychology of Self-Esteem và sau này được biết đến như một nhà lãnh đạo của phong trào self-esteem trong tâm lý học, đã viết nhiều tiểu luận về các chủ đề triết học và tâm lý, và chúng được xuất bản trong các cuốn sách và tạp chính định kì của Rand. Ông là người sáng lập và đứng đầu Viện Branden Nathaniel (N.B.I), một viện Chủ nghĩa khách quan hàng đầu của những năm 1960. Đặt trụ sở tại thành phố New York, N.B.I. xuất bản với sự chấp thuận của Rand rất nhiều tạp chí và cuốn sách móng về Chủ nghĩa khách quan, và thực hiện một loạt bài giảng tại New York. Sự phát triển nhanh chóng của N.B.I. và phong trào Khách quan dừng lại vào năm 1968 khi, vì cả hai lý do chuyên môn lẫn cá nhân, Rand và Branden ai đi đường lấy.
    Rand tiếp tục viết và giảng dạy một cho đến khi bà ngừng xuất bản The Ayn Rand Letter vào năm 1976. Sau đó bà viết và giảng ít hơn khi sức khỏe của chồng trở nên suy giảm, dẫn đến cái chết của ông vào năm 1979, và khi sức khỏe của chính bà bắt đầu suy giảm. Rand qua đời vào ngày 06 tháng 3 năm 1982, trong căn hộ của mình ở thành phố New York.
    (hết phần 1)
    Nguồn: http://www.iep.utm.edu/rand/
     
    Xem trang web chính thức tại Tinhthankhaiminh.org